| thoáng chạnh lòng Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Chiều buồn nhặt cánh hoa rơi. Mênh mang nỗi nhớ một thời đã xa. Nhìn mây gió chở la đà. Nhưng đường xưa cũ còn ta vắng người. Duyên tình thuở ấy đôi mươi. Trời kia đưa đẩy mắt cười chạm nhau. Con tim vẫn đủ sắc màu. Không... | 
            
          
            
              | thuyền quyên Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Người phụ nữ xuân thì đang độ chín. Lấy nhu mì nhẫn nhịn để làm duyên. Mắt kiêu sa ước lệ, tóc nhung huyền. Gương kiều diễm thuyền quyên nào điểm phấn. Người phụ nữ quẩn quanh vòng lận đận. Kiếm bình yên khuất lẩn... | 
            
          
            
              | thơ đời Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Tâm buồn cũng chẳng muốn người hay. Mới chọn vần thơ để giãi bày. Rũ đoạn ưu phiền theo ý chảy. Buông phần ảo não quyện từ bay. Nay cùng nhóm bạn thi đàn quẩy. Mốt chỉ mình ta ruộng rẫy cày. Vẫn thổi hồn luôn rừng rực... | 
            
          
            
              | tình si Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Người ta bảo...bảo rằng: anh mê muội. Lụy ái tình đắm đuối lạc ngu si. Dẫu toàn thân rệu rã cố kiên trì. Dẫm sỏi đá mà đi vờ ngạo nghễ. Người ta bảo...bảo gì anh cũng kệ. Bởi yêu rồi cứ để chỉ là yêu. Mặc nhân gian... | 
            
          
            
              | trưởng thành Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Gã đàn ông chán nản cái sự đời. Chôn hoài bão tìm nơi bình yên sống. Về xứ sở nắng mưa và gió lộng. Khoảng tâm hồn trống rỗng được bồi vun. Tuổi hai mươi vật vã với nhơ bùn. Người nhem nhuốc nào run nào sợ hãi. Cho dù... | 
            
          
            
              | tình bất tử Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Một bức tường ngăn cách giữa hai ta. Anh cố vượt nhưng mà em bít lối. Vì sao thế? Anh làm gì nên tội! Nói đi em chớ vội dứt dây tình. Đã mơ về hạnh phúc thật lung linh. Cùng xây dựng gia đình bên lũ nhỏ. Đủ cha mẹ như... | 
            
          
            
              | thu lan man Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Lá vàng nhuộm sắc chiều thu. Mưa rơi phảng phất mây mù thong dong. Khách thơ man mác cõi lòng. Thương thầm số phận rêu phong ngậm ngùi... Tháng ngày đuổi tháng ngày vui. Thanh xuân chửa mấy đem vùi thanh xuân. Xót xa cửa... | 
            
          
            
              | tiễn một người đi Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Pháo nổ rình rang tiễn bước người. Trời nhàn nhạt nắng kém hồng tươi. Ngày hôm ấy họ tưng bừng cưới. Lặng lẽ mình ta đau đớn cười. Họ muốn rằng ta sẽ dự cùng. Rượu nồng dốc cạn nỗi niềm chung. Già trưa một khách mời đâu... | 
            
          
            
              | thu sầu Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Mùa thu chín rộ trên cành. Gió lùa trút sạch sành sanh lá vàng. Trời buồn kết dải mây tang. Sóng gờn gợn cõi thiên đàng hoang vu... Nhân gian cảnh hoá ngục tù. Nắng nhàn nhạt nắng âm u bốn bề. Phong trần bước trải lê... | 
            
          
            
              | tự phê Tác giả:  
            Dế Mèn
 
 Ta nhìn lại bản thân ta. Tính tình đạo đức chưa là người hay. Khua môi múa mép hằng ngày. Lời ăn tiếng nói thẳng ngay được gì...? Bạn bè đối tác bỏ đi. Gia đình cũng rất hiếm khi thuận hoà. Răn mình một chút qua loa. Tự... |