còn mãi việt nam
Em kêu tiếng Mẹ, Cha trên vành môi ngọng ngịu
Ăn bánh mì thay thế phở với cơm
Ấy mà phía sau tà áo dài lễ hội
Chiếc eo thon dịu dàng còn rất đỗi Việt Nam
Dẫu em sinh ra ở vùng trời hợp chủng
Biết Washington nhiều hơn Trần Hưng Đạo, Bà Trưng
Kangaroo, lá Phong...em yêu từ tuổi nhỏ
Nhưng dòng máu Rồng Tiên vẫn đó chảy không ngừng
Có thể chưa một lần đặt chân về đất tổ
Em đâu lạ gì mùi tinh túy quê hương
Dù những thanh âm có lạc dần qua thế hệ
Cũng hiểu nỗi ngậm ngùi trong câu hát cải lương
Khi nào em làm thơ bằng ngoại ngữ
Nhớ thêm vào chút hương vị ca dao
Và nếu ai hỏi em từ đâu tới
Hãy nói: Việt Nam! với tất cả tự hào
Lã Thế Phong
11/07