em cười gieo hạt nắng
Xin mời em một li cà phê
Dẫu đêm nay ta không thể ngủ.
Đâu cần đường cho lời hát cũ
Bởi bờ môi đã đủ ngọt ngào.
Đừng chối từ ta vì ta khát khao
Em âm thầm từng giây từng phút.
Đây ta dâng mọi nguồn sinh lực
Để em cười gieo hạt nắng xôn xao.
Cốc đời đắng nên ta lọc ngọt ngào
Khoắng cho tan những khổ đau nuối tiếc.
Sẽ nhâm nhi từng giọt buồn mắt biếc
Để đêm về ru giấc mộng gầy hao.
Ta dâng em trái tim trẻ thuở nào
Đang rộn rã hát những lời say đắm.
Em biết chăng từ nơi sâu thẳm
Một dòng sông nỗi nhớ cồn cào?