bâng khuâng mùa hạ
Tác giả:
Trần Công Khanh
Tháng tư rồi, còn hạ có về không. Trong thanh vắng cánh phượng hồng đã trổ. Sao chưa thấy dáng học trò trên phố. Phía sân trường bãi đỗ chẳng người xe. Tiễn xuân rồi, sao tiếng trống chưa nghe. Khung cửa lớp vẫn e dè chưa...
|
tháng chạp
Tác giả:
Trần Công Khanh
Vệt nắng nghiêng soi vệt nắng vàng. Bến đò nối nhịp bến đò ngang. Đường xa vãn khách đường xa vắng. Vọng tiếng chim muông vọng tiếng đàn. Ngọn gió bên sông ngọn gió thầm. Tiết trời chuyển lạnh tiết trời râm. Mùi hương dạ...
|
tâm tinh người lái đò
Tác giả:
Trần Công Khanh
Học trò bao lớp sang sông. Mỗi đò ở lại giữa dòng thời gian. Khách đi cũng có vô vàn. Đôi khi gửi bến tiếng oan miệng đời. Mà đò nào có buông lơi. Vẫn ngày đưa đón chẳng ngơi nhịp chèo. Chữ tình thì vẫn cứ gieo. Ai nghề...
|
mùa thu đã khép
Tác giả:
Trần Công Khanh
Đã khép mùa thu đã khép rồi. Cũng đành hẹn lại cũng đành thôi. Đàn chim say hót đàn chim luyến. Vạt nắng nghiêng soi vạt nắng hồi. Sương trắng vương cành sương trắng tủi. Lá vàng lạc bến lá vàng côi. Hàng cây vãn khách...
|
giữ tâm an tịnh
Tác giả:
Trần Công Khanh
Cuộc đời vốn dĩ đa đoan. Tìm đâu cho được thập toàn thái lai. Muộn phiền nào lánh một ai. Thế nhân tự cổ bi hài luôn vương. Tương tư chi khúc nghê thường. Đa mang chi giấc miên trường nhục vinh. Sách nào cải được tử...
|
tìm đến dambri
Tác giả:
Trần Công Khanh
Tôi đến nơi đây cũng xế chiều. Sườn đồi quạnh khúc bóng cô liêu. Đàn bò lững thững dời chân bước. Bản vắng lơ ngơ một cánh diều. Những áng mây xa lại thấp dần. Đất trời bỗng chốc trở nên thân. Đồi cao rộng phủ trà xanh...
|
phù sinh
Tác giả:
Trần Công Khanh
Một chén cơm quê cũng đủ tình. Màng gì dạ yến thẩm hư vinh. Điền viên chẳng cạn điều vui thú. Thảo mộc đâu vơi nét hữu hình. Quán trọ dương trần bao huyễn ảo. Ta bà cỏi tạm lắm điêu linh. Thuyền tâm chở nghiệp còn đương...
|
gửi lại anh
Tác giả:
Trần Công Khanh
Nay em chọn đi về phía không anh. Bởi em sợ những mong manh dễ vỡ. Em muốn lánh những nghẹn lòng nức nở. Những đêm chờ nhịp thở quặng vành tim. Em mong sao giấc ngủ được êm đềm. Đừng gọi nữa để em thêm bối rối. Đừng tìm...
|
tuổi thơ dấu yêu (xa luân ngũ bộ)
Tác giả:
Trần Công Khanh
Hè sang kỷ niệm sẽ theo về. Để dẫn con thuyền cập bến quê. Dẫu biết thời gian nào đứng lại. Mà sao khoảnh khắc vẫn như kề. Vườn quen trúc liễu đan tròn cổng. Lối nhỏ hoa dừa trổ khắp đê. Lãng đãng dòng sông chờ nhắn gửi. Phù...
|
ánh ban mai (cô nhạn nhập quần)
Tác giả:
Trần Công Khanh
Vạt nắng soi lòng tuổi bốn mươi. Hòa chan nhựa sống đến muôn người. Tinh cầu trước buổi dần soi sáng. Nhiệt huyết bên đời vẫn tốt tươi. Vậy nhé, bình minh đừng trở bước. Thì đây, vạn vật sẽ luôn cười. Dù cho tạo hóa vần xoay...
|