phố cũ
Góc phố ngày đi chưa lần về
Để con đường nhuộm bụi sơn khê
Chiều giăng khung cửa như màu trắng
Thoang thoảng mùi son phấn bên lề
Góc phố ngày xưa chiếc lá bay
Ngang qua mặt nước xuống Hồ Tây
Đem theo một chút hương mùa ấy
Nhè nhẹ về lay rớt hạt gầy
Góc phố hôm nao ly rượu đầy
Sóng sánh thu ba ủ nét hây
Con chim đậu khẽ nghiêng vai nhỏ
Nghếnh mắt tập tành nhấp giọt cay
Góc phố chiều qua người những người
Mưa về từng giọt bấc từng khe
Bên thềm đếm hạt rơi se sẽ
Chụm lại bàn tay những vốc đầy
Góc phố ngày đi sao ngại ngùng
Ngửa tay tám kẽ giọt trùng trùng
Hạt đan đọng lại trong đáy cốc
Khơi trọn mùa trăng khướt bão bùng
Góc phố ngõ xưa ngập nỗi lòng
Thăm thẳm hư vô ứa từng giòng
Chiều loang loáng lướt ngang song cửa
Gom cả mùa đông lẫn lá vàng
Góc phố khuya nay nom lạ thường
Hồ như màu áo ngợp con đường
Có ánh điện vàng hiu hắt tỏa
Xoa dịu đời nhau những vết chùng
hx