Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (624). Đêm Đen. Khắp cả khung trời giăng kín mây. Vạn sầu ảm đạm kéo về đây. Phủ bề không ảnh, sương mờ đậy. Lấp ánh trăng đêm, bóng tối ngầy. Gió mạnh đong đưa không thoáng đẩy. Áng...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (625). Nỗi Niềm & Vương Vấn. Chợt chấn động! Nghe “Ai” chờ đợi. Mảnh hồn linh vụt tới xé màng. Nhập thời tiền kiếp vào thân. Nhẹ nhàng ngày tháng khảy đàn ru êm! Từ dạo đó đêm đêm...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (626). Động Vật. MÈO TRẮNG thu mình tránh gió đông. BƯỚM XANH uốn lượn ghẹo hoa hồng. CHÓ ĐEN lững thững ra khung cổng. VỊT ĐỎ nhẹ nhàng lướt bến sông. CỌP XÁM gầm gừ theo gió...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (627). Mộng Mị. Có phải vọng xưa nên mộng mị? Kéo hồn nhung nhớ trải chân đi. Về nơi chốn cũ, ngày mơ chí. Xa cõi phương đây, bóng nghẹn thì. Gặp gỡ vấn vương, tình thắm thuý. Chia...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (628). Thơ họa chuyện trò vui không đề. Cha cha chả! Bửa nay bà lại. Đứng ngoài sân lải nhải chọc tui. Khiến cho đau đớn ngậm ngùi. Nhớ tình thắm thiết mới hồi hôm qua.... Bà đưa...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (629). Thơ họa chuyện trò vui không đề. Thoai! Thoai! Thoai! Bà đừng làm bộ. Khúc nỉ non giả ngộ chọc tui. Để rồi nghoảnh mặt nghiêng cười. Móc lò ông kẹ và rồi kha kha. Đàn một...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (630). Thơ họa chuyện trò vui không đề. Khặc! Khặc! Khặc! Bả quê một cục. Lẻn ra sau lục đục một hồi. Đợi mình hết bị bốc hơi. Trở lên giả bộ cười cười khen khen. Thiệt là xui! Con...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (631). Thơ họa chuyện trò vui không đề. Chà! Bả lại dụng đường chiêu “tám”. Rịch cà tang kéo chậm thời gian. Rủ mời khách ở lại ăn. Cho mình sốt ruột bừng bừng lỗ tai. Khá khen...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (632). Thơ họa chuyện trò vui không đề. Khách đã về còn nàng đứng đó. Mắt liếc ngang, lấp ló ngoài hiên. Một hồi ngả ngả nghiêng nghiêng. Thòi lòi chớp chớp, giả hiền, kêu đau. Rồi...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (633). Thơ họa chuyện trò vui không đề. Kha! kha! kha! Cái gì? Định thoát? Tui biết bà lẩn khuất ra đây. Nên đi cửa trước vòng ngoài. Đứng chờ chực sẵn gần hai giờ rồi…. Ai ở đâu?...