trao
Trao Người đó mắt rừng mang mang lá
Sương giăng giăng bàng bạc ngõ đi về
Từ thanh tân chối từ chân man dã
Ta ngồi buồn hóa đá những đam mê
Trao Người đó mắt ốc già ngậm bão
Nhìn biển đêm khinh ngạo những thăng trầm
Xác còn đây chưa tàn cuộc trăm năm
Hồn đã dạt ngàn lần ngang thiên cổ
Trao Người đó mắt nghiêng xô trời đổ
Bày phiêu lưu rồi bỏ cuộc phong trần
Hồn đá cuội lăn đời trên triền khổ
Chán thấp cao đã chọn chỗ yên nằm
Trao Người đó mắt nỏ thần mệt mỏi
Dõi vũ y ghim mũi tội cuối cùng
Ta không tham và ta không phản bội
Người đành sao treo áo cõi lưng chừng
.....
Dù tia mắt có ngầm đau thập giá
Dù tầm nhìn chứa tất cả thiên tai
Nhưng ta gạn ngọt ngào từ hồn đá
Hòa thương yêu đăm đắm ánh tình này
Ngừơi nhận đi ... cùng xa cạ rủi may...
Canhcong