mỏng manh
Em đi qua dòng sông
Trên chiếc thuyền lá cỏ
Em đi qua cánh đồng
Bằng cỗ xe của gió
Những lời yêu tình tứ
Đưa em qua đời anh
Mỏng manh ơi mỏng manh
Bao lần em thầm gọi
Bao lần em tự hỏi
Vì đâu ta xa nhau?
Một thời yêu trong veo
Như pha lê dễ vỡ.
Em về qua sông cũ
Không thả lá làm thuyền
Không thấy mình một thuở
Nghe lòng chợt buồn tênh.
Từ Hồng Hoa
(ĐH - Thủy sản - Nha Trang)