tôi với nàng
Tác giả:
THIẾT MỘC TRÂN
Tôi với Nàng nhà cách một con sông. Buổi thơ ngây chung một dòng ký ức. Đám trẻ nít những trưa hè oi bức. Rộn tiếng cười khuấy đục bến nước ròng. Tôi với Nàng thường đuổi bắt trên đồng. Và tôi đứa vẫn hay làm nàng...
|
có nhớ vũng tàu
Tác giả:
THIẾT MỘC TRÂN
Sao phải gọi biển nơi này Bãi Trước ? Để muôn đời lữ khách bước theo sau. Anh có còn thương nhớ Vũng Tàu ? Dãi Tầm Dương một chiều nào tắt nắng. Người con gái miền quê hương cát trắng. Nét diễm kiều bừng sáng ngọn hải...
|
gánh chiếu
Tác giả:
THIẾT MỘC TRÂN
Ai đi dưới khói lam chiều. Đường quê héo hắt liu xiu nắng tàn. Cỏ xanh chen lối rạ vàng. Dừng nghe Chim cuốc thở than cuộc đời. Đò ngang gác lái chị về. Mợ còn gánh lát quanh đê chợ chiều. Thanh xuân gánh một chữ...
|
gánh muối
Tác giả:
THIẾT MỘC TRÂN
Khói lam nhuộm dãi nắng tà. Chiều tàn đứng gió Vườn xa ẩn mình. Bậu vờ như cũng vô tình. Chân in gót muối trắng tinh dưới Chiều. Lưng Cha nắng gió đã nhiều. Vai gầy Mẹ gánh bao điều gian nan. Xứ muối Đông Hải Chiều...
|
anh yêu chị
Tác giả:
THIẾT MỘC TRÂN
Anh yêu chị thứ tình yêu bền bỉ. Từ nhớ thương bình dị đến phi thường. Hơn một lần giãy chết giữa cô đơn. Chợt hồi sinh với nổi buồn dịu nhẹ. Anh yêu chị tình yêu kia, có lẽ. Chẳng sắc màu để tô vẽ trời xanh. Những nồng...
|