Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 485. Cánh Tha Phương. Nàng lặng lẽ, hướng nhìn vào xa thẳm. Dưới khung trời chầm chậm ngả hoàng hôn. Nỗi lưu luyến ngập kín cả tâm hồn. Khiến tấc dạ từng cơn trào tê tái! Ba năm...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 486. Sẽ Trở Về. Ước hẹn rồi đây sẽ trở về. Vườn xuân thuở ấy kẻ ra đi. Bỏ quên sắc thắm vờn hoa nở. Gửi lại trăng thanh trải ánh thề. Vương vấn niềm mơ trôi bảng lảng. Nhớ nhung...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 487. Giống Tợ Tình Tôi. Biết lấy “tột cùng” thả ở đâu. Khi em sắp sửa bước qua cầu. Bao nhiêu kỷ niệm thời yêu dấu. Giờ chỉ còn đây trọn khối sầu! Không gian như thể kéo đầy...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 488. Ý Thơ. Phận số phù du một kiếp người. Lúc đầy lai láng, lúc trào vơi. Thời gian bóng chuyển không hề đợi. Cảnh vật hình thay chẳng thể dời. Ấp ủ mộng lòng tan mảng tối. Nấu nung...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 489. Bến Mộng Tà Huy. Kỷ niệm một lần dưới nắng, sương. Từ A đến Z trải vui buồn. Kéo dài sáu tiếng nào đâu bận. Chỉ biết ngập đầy nỗi vấn vương! Cách nhau bên tối với bên...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 490. Cảnh Chồng Chung. (Thơ vui). Đến giỗ nhà em phải trở về. Nào con, hai vợ kéo lê thê. Rộn ràng, vui vẻ ôm ngày lễ. Tấp nập, hân hoan phủ bốn bề. Tắt lửa thiếu đèn nhẹ gánh...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 491. Lặng Lẽ Tình Rơi. Chầm chậm gót hài nỗi trống không. Nhìn cơn sóng gợn lăn tăn dòng. Cỏ hoa lả lướt vờn nghiêng ngả. Lãng đãng ráng tà rọi nước sông. Cõi lòng réo rắt ngọn heo...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 492. Day Dứt Mảnh Tình Xưa. Kể từ hôm nói chia tay. Nàng đi, đi mãi không ngày ghé tôi. Ánh vàng giờ đã mờ trôi. Đò đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa! Trăng non sớm vội bóng...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 493. THẾ THÔI. Đã gặp em rồi! Hồn của tôi! Biển. sông, sóng nước tự ngàn đời. Tôi yêu em quá vì tôi thấy! Em cảm tôi nhiều bởi mộng ơi! Tận đáy hồn thơ, bao mãnh liệt. Cõi sâu tim...
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội 494. Tình Vỡ. Sáng mai tiếng pháo sẽ rền vang. Xóa mảnh tình tan nát giữa tràng. Em bước theo chồng qua xứ lạ. Còn kia lặng lẽ ngắm sang ngang! Biết bao kỷ niệm chuỗi ngày mơ. Bốc...