vô thường
Tác giả:
Tuệ Uyển Nhi
Cuộc sống vô thường nghĩ chẳng lâu. Thanh xuân gió cuốn bạc phai đầu. Công danh thoáng chốc thành mây khói. Sự nghiệp lần hồi hoá bể dâu. Chẳng hẹn duyên đời vương gót mộng. Nào mong phú quý đẫm mưa dầu. Thong dong nhẹ bước...
|
tri âm
Tác giả:
Tuệ Uyển Nhi
Ở đời khó gặp được tri âm. Lúc gặp rồi xa để nhớ thầm. Giữ trọn ân tình chiều hạ nhớ. In nguyên kỷ niệm sáng mưa thâm. Thẹn thùng cất bước vô tình quá. Xao xuyến ngoảnh nhìn buồn lặng câm. Hình bóng xa dần rồi khuất hẳn. Còn...
|
tự tình thời gian
Tác giả:
Tuệ Uyển Nhi
Gió cuốn chân mây lối nhạt nhòa. Chiều nghiêng bóng đổ phủ hồn ta. Đồi hoang nắng tắt sầu rơi nhẹ. Suối cạn trăng tan mộng vỡ òa. Mặc kệ duyên nồng tình vội đến. Tuỳ lòng phận lỡ nghĩa rời xa. Niềm riêng đã tỏ cung đàn...
|
thương quê
Tác giả:
Tuệ Uyển Nhi
Tĩnh mịch canh thâu gợi nỗi buồn. Con đò khua nhẹ giấc mơ buông. Chênh vênh mái nhớ trôi bờ mộng. Lặng lẽ hồn mong khuất nẻo nguồn. Nhặt chút tình xưa hong gió nhạt. Gom vài hương cũ nhuộm trăng suông. Đêm về trăn trở lòng...
|
trăng xưa
Tác giả:
Tuệ Uyển Nhi
Mặt nước in sâu bóng lững lờ. Mây ngàn xa khuất gió bơ vơ. Tiếng chim khuya gọi tàn canh vắng. Vầng nguyệt nghiêng nằm nửa cõi mơ. Lặng ngắm đường trần trôi ý mộng. Xa nhìn suối ngọc thoảng hồn thơ. Nhớ người năm cũ xa muôn...
|