gặp cô đầu cũ
(1839-1902)
Hồng, Hồng, Tuyết, Tuyết
Mới ngày nào còn chửa biết chi chi
Mười lăm năm thấm thoát có xa gì !
Chợt ngoảnh lại, đã đến kỳ tơ liễụ
Ngã lãng du thời khanh thượng thiếu;
Khanh kim hứa giá, ngã thành ông (1)
Cười cười nói nói thẹn thùng,
Mà bách phát (2) với hồng nhan chừng ái ngại
Riêng một thú Thanh Sơn (3) đi lại,
Khéo ngây ngây dại dại với tình,
Đàn ai một khúc dương tranh ?
(1)Khi ta còn là một thanh niên lãng tử đi chơi khắp mọi nơi thì em cưng còn bé. Đến nay, em cưng lớn lên, vừa tuổi lấy chồng thì ta đã thành ông già rồi (lời chú thích của Lam Giang)
(2)Bạch phát: tóc bạc trắng
(3)Thanh Sơn thuộc huyện Sơn Lãng, nay thuộc tỉnh phủ Thoanh Oai, tỉnh Hà Đông, quê của tác giả.