gặp cô hái mơ
      
      
      
      
        lệ em chảy thành dòng 
góp nên mùa dông bão 
thương em thành rừng rộng 
cho lá xếp xôn xao. 
  
hôm xưa trong rừng mơ 
anh thấy hồn khờ khạo 
dáng ai trong mờ ảo 
giữa rừng mơ xanh xao. 
  
suối trong reo thác trắng 
chim vui đua giọng vang 
hoa tươi  đùa bướm trắng 
mây xanh  bay ngỡ ngàng. 
  
vườn mơ hay rừng thơ. 
bạt ngàn niềm trăn trở 
ánh mắt của nàng thơ 
buông một miền nỗi nhớ. 
  
như tình yêu một thuở 
biết khóc vì nhớ nhau 
như rừng mơ ta gặp 
cuối mùa xuân mộng đầu.  
   
Lãng Tử Hà Nội