mình ơi
Buổi chiều mong có ráng pha.
Hay cầu vòng bắc cho ta có Mình
Mình ơi ! Ơi những là tình
Em ôm cơn bệnh mông-mênh buổi chiều
Buổi chiều buồn đến hắt-hiu
Quạ kêu tiếng đục, buồn thiu xứ người
Lênh-đênh hai đứa Mình ơi!
Một vòng luân-lạc, trùng khơi hướng về
Một đời nuôi chí đã thề
Lửa tâm em thắp, thơ đề được bao?
Vòng sinh tử chậm hay mau?
Thân em run-rẫy niềm đau giữa đời
Buổi chiều một bóng chơi-vơi
Cô-đơn. Tấc dạ tơi-bời nhớ thương
Ngắm bao viên thuốc bọc đường
Thấy như cay đắng Vô Thường về đây!
Ý Nga,13.4.2005