sơn ca hót giữa đồng
Nắng thúc bông lúa chín
Đẩy bầu trời lên cao
Sơn ca hót xôn xao
Đường cỏ xanh ngút mắt
Tôi nằm nghe hương đất
Dẫn lối về ngày xưa
Có khoảng trời nắng mưa
Thả cánh chuồn bay vút
Tuổi thơ tôi xa ngút
Nơi tiếng trâu gọi đồng
Nơi chú dế hát rong
Túi áo đầy gió cát
Có con sông tắm mát
Có bãi đất nằm chơi
Có tôi trong mặt trời
Hoa trái vườn lộng lẫy
Ôi cái thời thơ dại
Ngây ngất giọng sơn ca
Con chim của bao la
Nhỏ nhoi như nắm cỏ
áo vướng đầy bụi cỏ
Tha phương trở gót về
Giũ mộng trên triền đê
Thấy sơn ca lồng lộng
Hót giữa trời cao rộng
Gọi lúa chín vàng thêm
Tôi bứt cọng cỏ mềm
Nghe mùi thơm ngai ngái
Nơi tôi thời thơ dại
Cùng chim chóc đùa vui.