không đề 1
Ta mãi vô tình, mãi lẻ loi
Âm thầm sống trọn kiếp đơn côi
Trái tim từ dạo ngây ngô ấy
Từ một lần đau, đã chết rồi
Cả chuỗi thời gian nên nhớ không
Chôn đầy kỉ niệm tận trong lòng
Làm sao xóa được dư âm cũ
Một tiếng cười vang, ánh mắt trong
Bài hát ngày xưa thưở dại khờ
Vẫn thường kẹp lẫn những vần thơ
Nhiều khi bất chợt nghe đâu đó
Buốt nhói tìm về tim xác xơ
Ta nhìn thiếu nữ đi ngang qua
Cũng dáng thon thon rất thật thà
Cũng tóc ngang lưng sao giống lạ
Hồn này, vết sẹo chửa liền da !
Bao kẻ si tình đến lại đi
Nhanh lên kẻo lỡ mất xuân thì
Người ta chỉ một lần nồng cháy
Gượng ép nhau chi, chẳng ích gì ...
hanvinh 21.03.2002