mùa té giếng
Ta té xuống trong mùa té giếng
nỗi vùng vằng vùng vẫy há ai hay?
ừ ngáp ngáp đôi tay ta khắc khoải
đêm về dần và sao lắm quạnh hiu
Khúc sông buồn thuyền theo nhau xuôi ngược
kẻ té nhào, té bùm giếng mặc sông
ừ sao té mà đò qua vẫn gọi
tiếng cô kia lanh lảnh gióng mỏ dài
Tình nhân lắm xưa kéo nhau xuống lội
nước lên bờ tôm cua tép ngổn ngay
tay suông ngắn tim giăng ngang đò cổn
vịt nhọc nhằn mò trăng đáy biển khơi
Hoa sóng lội người chờ ai bến vắng
đứng cả chiều khéo ngủm một thanh xuân
chim đã xa và hoa bướm rất gần
ai gạ bán đôi gà cưa xoành xoạch
Nghiêng bóng soi cho biết mình minh bạch
trời đạm màu nên không thấy bình minh
nghiêng ít nhiều làm duyên dáng cho mình
té bổ nhào ré tên ai Trọng Thủy