với tôi nếu hết đừng đòi
Sống cho đàng hoàng tôi
- không cần nhiều lắm
Một lát bánh mì - một hớp nước
cũng xong
Một khoảng trời xanh
Và một lời âu yếm yêu thương
Là đủ
Bánh mì và nước
Không hiếm ở mọi nơi
Nhìn ra ngoài cửa
Bầu trời xanh bao la - thấy rõ
Thứ gì của hai thứ trên
cũng có
Nhưng sao trái tim vẫn đau
và uất nghẹn
Phải rồi vì - lòng tốt dành cho nhau
phong phanh
Thơ nhiều khi là liều thuốc
thần dược
Vì đời luôn rất thiếu chút
vị tha
Hết tình cảm yêu thương
đừng đòi ngược
Bánh mì , nước hay - bầu trời
Coi như tôi chưa có trên này
Dù thời gian qua tôi đã xử dụng rất nhiêu
Bánh mì và nước !