em với tôi....
Em Với Tôi....
Sao cúi gục đầu vậy hỡi em?
Cho khung nhàn nhạt tợ mờ thêm
Và tôi bất chợt vô tình thấy
Như có cái gì lướt quả tim...
Phải chăng ngang trái đẩy tình tan
Nhớ thoảng du dương, ấp ủ tràn
Bỗng chốc xe đời quay ngược bến
Khiến người lữ khách rã rời thân
Hay khóc mẹ cha tuổi xế chiều
Cả đời lo lắng đứa con yêu
Giờ con lận đận thành vô nghĩa
Bỏ đấng sanh thành khổ bấy nhiêu
Hoặc nghìn thương nhớ ảnh hình xa
Ước vọng chờ mong lại nghẹn tà
Lớp lớp lững lờ lam khói mỏng
Từ từ chầm chậm loãng tan ra...!
Để nay canh cánh dạ nghiêng chao
Một góc trời thu lặng lẽ sầu
Khắc khoải, u hoài gom trọn khối
Tự mình da diết, tự mình đau
Tôi cũng như em, cũng vướng buồn
Sớm chiều thao thức gửi mây sương
Dấu chân trĩu nặng, bầu thăm thẳm
Dẫm lá vàng khô, tím quạnh trường
Nhưng em còn đó tuổi xuân xanh
Mộng vỡ, trầm ưu hoặc héo cành
Chiếc bóng thời gian luôn biến đổi
Còn tôi! Sẫm tối đợi hoàng hôn.
2/9/2019
Nguyễn Thành Sáng