còn se sắt buồn
Anh xin gửi chu’t tình trong nắng
Theo bươ’c em a’o trắng rụt rè
Là bài thơ no’n em che
Là xa xưa â’y còn se sắt hồn
Anh nhơ’ qu’a những ngôn từ cũ
Những yêu thương tình tự ngọt ngào
Này em lo’ng la’nh giọt nào
Cho anh hư’ng nỗi buồn vào tâm tư
Khu vườn nhỏ hình như vẫn đợi
Mặt hồ xanh vời vợi vẫn chờ
Trăng buồn một cõi bơ vơ
Anh buồn chi’n một bài thơ nhơ’ người
Hoa mâ’y độ thôi cười trong gi’o
Lô’i sỏi xưa ngày đo’ rêu đầy
Thông gìa trơ những ne’t gầy
Xa’c xơ vài ngọn lâ’t lây chờ tàn
Em đi mãi ngu’t ngàn năm tha’ng
Đời quanh anh thoa’ng cũng ưu phiền
Buồn anh một nỗi vô biên
Buồn anh trải những triền miên xuồng đời
DCCB