em!
Em đi
nắng tắt cuối đồi
Nguyệt quên ngày tận
hoa thôi quên nồng
Em cười
khúc khích bên chồng
Anh nghe như những
đoạn lòng nát tan
Em vui
anh quấn khăn tang
Liệm tình sâu kín
nghĩa trang cỏ buồn
Em yêu
ơi, chiều mưa tuôn
Mưa như mặc niệm
ngông cuồng tình anh
Em về
bên ấy vây quanh
Tình xưa anh gửi
cũng đành hư không
DCCB