tản mạn
Tóc ướt vắt vành tai sợi nhỏ
Trăng vờn qua cửa nhớ mà thương
Lòng dâu bể biếc vơi mấy độ
Thả khói hơi sương ảo mộng tường
Đông về tuyết mỏng rơi từng mảnh
Thả gió vi vu thoáng đợi chờ
Quả ấu buồn ai sầu nhăn nhúm
Lá bàng tơi tả quét đường nhơ
Mong ai trở lại cùng năm tháng
Để mặc mây trôi, dạt cánh bèo
Khuấy nước nghe hồn tan từng mảng
Đáy hồ thinh lặng bóng trăng treo
Xin đi hết con đường... chiếc bóng
Dấu thời gian nô nức một thời
Vương vướng chau mày nghiêng lạc lõng
Khóe mắt hanh hao với cuộc đời ...