qua ngõ nhà em
      
      
      
      
        Đưa em qua giậu trúc mành 
Dùng dằng lần lựa chẳng đành lià xa 
Cậy cơn gió thoảng hương hoa 
Thơm trên mái tóc mượt mà nhánh sông 
Cậy thu đã nhuốm vào lòng 
Đọng sương vào đáy mắt trong thẹn thùng 
Víu mây che nét ngượng ngùng 
Mộng đầu ,môi bỗng... ngập ngừng... là đây 
Hà hơi men rượu đắm say 
Rót lời tình tứ , vun đầy yêu thương 
Giang đầu , giang vĩ sông Tương 
Nghìn năm một mối chỉ hường ta trao 
Hồn hay cơn gió lao xao 
Lững lờ qua ngõ trúc đào nhà em 
Thuyền tình trăng thả vào đêm 
Ươm giăng những sợi khói huyền cõi mơ 
Vững tay bút dệt vần thơ 
Chắt chiu thay những lời thề trăm năm 
Tỏ đêm vào mỗi trăng rằm 
Chứng cho một mối tình thâm vững bền