xin một lần cúi xuống
Xin một lần cúi xuống
Lật sang trang tình buồn
Tiếng chuông chiều vang, muộn
Nghe đời lỗi lầm hơn
Thương mình chiếc bóng ngã
Đường trơn ai đưa về
Đã quen rồi chợt lạ
Thấm đau từng cơn mê
Xin một lần cúi xuống
Vốc đầy tay ngụm sầu
Trên môi mềm riêng uống
Chếnh choáng, gầy cơn đau
Lời kinh khô hết phép
Hoá thân ra tội đồ
Dòng đời vây hạn hẹp
Chớp mắt hoàn hư vô
Tháng Ba nằm trên tóc
Xui nghìn sợi rối nhầu
Gió làm tên hành khất
Van nài cuộc tình sâu
Tháng Ba không hẹn trước
Nên chẳng ai đợi chờ
Sóng vùng vằng vỗ ngược
Xa dần bờ ước mơ
Xin một lần được khóc
Rửa sạch dấu bụi trần
Trăm năm, ngày bạc tóc
Còn nơi nào dung thân?
Xin một lần cúi xuống
Tiễn mình hay tiễn người
Cũng vậy, tim lận đận
Một đời... một lần... thôi...