kỷ niệm cuối trao nhau
Em không trách dù một lời thật khẽ
Khi lòng mình quạnh quẽ những chiều đông
Bởi vì em đã thêu dệt tình nồng
Khi xa cách làm sao không tiếc nhớ
Đừng đau thương vì em đây nức nỡ
Giọt lệ buồn trăn trở mãi trên mi
Làm sao vui khi tình đã từ ly
Nhưng định số còn chi mà mơ ước
Em chỉ xin ra đi đừng quay bước
Đừng vì em mặn đắng,trái tim đau
Kỷ niệm buồn lần cuối đã trao nhau
Xin giữ lấy ngàn sau làm dấu tích
Cơn mưa chiều Hạ buồn trong cô tịch
Như lệ tình rả rích khóc tình tan
Dấu yêu thương nay mang vết lỡ làng
Đời không trọn em mang hoài xa xót....
Lida