cảm nắng
nắng về qua phố lẳng lơ
ta ngang chi ...
để bất ngờ đau tim
cả đầu, mình mẩy dịu rêm
cái chân bủn rủn nỗi niềm
xưa xa
nhẽ ta “cảm nắng” rồi à ?
nóng ran tự buổi chiều vàng chợt hanh
(một ngày con nắng dịu êm quá , không cầm lòng đặng ... )
k.