tháng giêng rêu
mây giăng phố núi chừng như thấp
để tháng giêng buồn tro giấc mơ
để tình quay gót phai áo lụa
trong cõi mơ hồ nhạt lối xưa
cúi nhặt vào tay nghìn mảnh vỡ
vết cắt vô tình như thể chưa ...
dấu ngày meo mốc trong se lạnh
gọi nhớ xanh màu rêu chốn xa
gọi đêm khe khẽ từ hiu quạnh
có thuở ta ngồi trông mây qua
thấy em trong mắt buồn đến lạ
ngóng mãi một vầng trăng phôi pha
k.