viết cho chị
Thế là chị về bên ấy
Hàng Xoan mùa này đã tím lắm rồi
Tôi nhớ một trưa nắng vàng bóng nhẫy
Quá khứ là con diều giấy trên đê
Thế là nơi đây còn lại giấc mơ
Dòng sông thủy chung êm đềm chẩy
Và mùi hương Ngâu mỏng hơn tơ
Tất cả những gì ngày xưa vẫn vậy
Tôi đem dăm cánh hoa Gạo ra ngòi
Xếp chồng lên nhau làm con thuyền bé
Chở sang bên kia bờ tâm tình non trẻ
Để buổi chiều chị bớt xa xăm
Tôi không biết bên ấy có buồn không
Cũng chưa lần nào nghe ai nói
Nhưng cứ từng mỗi hòang hôn
Gió nhắn trên sông như lời chị gọi