hạn hán
Khi cơn mưa đã ngủ quên
Mặt trời có cớ phun thêm nắng vàng
Quả đồi ưỡn ngực cỏ hoang
Chiều lơ lẳng cởi áo choàng nằm phơi
Trăm bông cúc há hốc môi
Giành nhau bằng được chỗ ngồi ngoài hiên
Những gã ma lanh đồng tiền
Chạm bàn tay trắng giữa miền thấp cao
Thản nhiên sở khanh cào cào
Nhoi nhoi thám hiểm, nhảy vào, nhảy ra
Trên khuôn mặt của bao la
Nghìn tia thỏa mãn xuyên qua mắt hồng
Một triệu hàng cây ế chồng
Buồn mà không thể gánh gồng đi xa
cpsn