hãy gọi anh
HÃY GỌI ANH
Đừng gọi anh là sông
E bên bồi bên lở
Đừng ví anh với rừng
Ngại mùa về vắng lá
Anh nào xứng với biển
Dù rất thèm mênh mông
Bởi chưa từng là núi
Đứng hoài sợ tê chân
Đừng nhớ anh nhớ trăng
Mỏng manh khi tròn khuyết
Đời sống vốn thời tiết
Lòng người hay nắng mưa
Hãy đọc anh như thơ
Bởi trái tim mù chữ
Đừng yêu anh như cỏ
Dù có là cỏ may
Đừng ví anh là chi
Kẻo chiều đang vàng vọt
Ơ kìa gã bù tọt*
Nhớ quê, ngồi uềnh oang.
ĐCĐ
*loại ếch nhỏ, con nhái