hãy gọi em thức dậy bình minh
Anh gọi em bình minh trời rựng sáng
Gió đùa hoa thơm ngát một vườn xuân
Đêm tương tư ngủ vùi chưa muốn thức
Nhốt yêu thương ấp ủ em một mình
Anh gọi em mơ màng như say tỉnh
Gió lùa mây trên mí mắt hoen nhòa
Đêm nhàu mộng ngỡ chừng đêm không dứt
Mà giận hờn ghé lại ngủ trong tim
Anh gọi em ngọt ngào cành hoa tím
Huyền thoại nồng nàn thương nhớ dâng lên
Em thức dậy mà tim còn ngơ ngác
Lòng phân vân hay em lạc nơi nào
Anh gọi nhé kỷ niệm về thơm thảo
Bình minh em thèm đón những mùa xưa
Anh gọi nhé theo lời gió giởn đùa
Mơn môi má nhẹ nhàng xuân cảm xúc
Mỹ Trinh