gương mặt lăng kính
GƯƠNG MẶT LĂNG KÍNH
Tôi ký họa chân dung em bằng những khối tảng mây trắng
Đoạn, lấy màu xanh lơ ấy làm khung tranh
Thế, cái màu lơ này lại biến thành chất hóa học
Phát tán ra thứ máu màu xanh của em
Tôi khắc gương mặt em lên bờ cát trắng
Màu xanh cây tôi chọn làm phông voan
Như chiếc sừng trăng non
Nhưng lại bị cuốn trôi về nấm mồ sũng nước
Bởi dòng triều xanh lá mắt xanh
Tôi dán gương mặt em vào tròng mắt của chính mình
Như chiếc kính vạn hoa
Cả thế giới lướt qua và
Phản ánh lại gương mặt của em.
ĐCĐ