anh và cuội Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Hòn cuội nghĩ suy gì
Cuội sống hoài không chết?
Cái anh gọi vô tri
Chính là điều chưa biết.
|
bài thơ áo trắng Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Áo trắng đâu rồi, áo trắng ơi? Còn mây răng sún ở bên trời Còn trăng cong cớn me chua ấy Còn tối tan trường ai bám đuôi. Áo trắng đâu rồi, áo trắng đây Gió kia mười bẩy có khi gầy Ngôi sao trứng cá còn e ấp Nắng dạy thì ai...
|
bé nhìn biển Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Nghỉ hè với bố. Bé ra biển chơi. Tưởng rằng biển nhỏ. Mà to bằng trời. Như con sông lớn. Chỉ có một bờ. Bãi giằng với sóng. Chơi trò kéo co. Phì phò như bễ. Biển mệt thở rung. Còng giơ gọng vó. Định khiêng sóng...
|
bùn - sen Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Đâu dám chê bùn đen
Từ bùn sâu sen nở
Khi em ngắm hoa sen
Có nghe bùn nín thở?
|
cây đàn anh Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Là đàn cứ để cho người gảy
Anh được đời ôm đánh thật nhiều
Từ độ tay Kiều ngân máu chảy
Mượn anh mà đánh một lòng yêu.
|
chém Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Ta đứng trong trời đất đổi thay
Từ đâu một nét mác lông mày
Chém ngang hồn vía tan ngày tháng
Một vết thương dài suốt rủi may.
|
chiều sinh ra Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Tặng Tôn Nữ Giáng Tiên. Có chiều nào như buổi chiều nay. Cây ôm trời xuống để em đầy. Mơ mơ lời cỏ chân mày phố. Chiều nhớ thương chiều cây nhớ cây. Nghiêng cả chiều nay bông hồng vàng. Giọt chiều trên má lá chiều...
|
có một chiếc lá vàng Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Suốt ngày sao lá không rơi
Ngỡ anh đã ngủ khẽ rời cành êm
Vì sao lá níu cây thêm?
Sợ anh buồn,lá chọn đêm lìa cành.
|
con cò tập viết Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Trời in đáy nước
Cò ngỡ mực xanh
Lấy mỏ làm bút
Viết mãi không thành.
|
con ốc Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Lấy cái lưỡi làm bàn chân
Đi bằng đầu ốc chẳng cần ngược xuôi
Đầu cắm xuống, đít ngó trời
Một đời con ốc bao đời người ta?
|