nơi tạm biệt
NƠI TẠM BIỆT
Nơi tạm biệt cổng tường vi lá ướt
Em choàng khăn qua rẻo dốc mù
Cây cúc đắng nhớ mùa thu quay quắt
Bông cỏ mành môi tái thổi du du
Đừng thở nhẹ, lại sao mai quên mọc
Ngọn thông già mất ngủ bóng như ma
Áo vai khoác trông ngọn đồi cỏ mục
Giáo đường run giữa chóp lạnh ngân hà
Mùa chưa rụng mà lá dường héo úa
Cây tìm người trút nỗi nhớ giùm mưa
Em cứ giữ nét buồn sang trọng đó
Cho ta còn góc quán bụi cùng thơ
Nơi tạm biệt em chào hiền như thể
Uống chuyện tình vừa cạn cốc vang thơm
Nơi tạm biệt tháng gì mà gió thế
Đà Lạt một mình đứng ngẩn chiếc eo thon.
ĐCĐ