gởi gió nỗi tâm tình
GỞI GIÓ NỖI TÂM TÌNH
Từ trên cao vầng trăng còn nửa mảnh
Chênh chếch nằm rải ánh xuống trần gian
Hồn mênh mang, lang thang trên sương lạnh
Rồi nhẹ nhàng trải cánh lướt bầu xanh!
Ta giũ nhịp, bồng bềnh ta giũ nhịp
Đưa bóng mờ theo kịp gió đang bay
Hỡi nầy kia! Tình ai, theo vạn kiếp
Lắng nghe ta kể tiếp chuyện mê say
Có phải bạn sợ ta buồn, ta tủi
Tấm thân mòn lầm lũi giữa hoàng hôn
Cây khô vỏ chẳng còn bao nhiêu buổi
Rồi lịm tàn một tối dưới trăng son
Hay bạn sợ gieo đây nguồn ý sống
Làm tim ta khua động tiếng trùng dương
Kéo ánh tà lên đường về cõi lộng
Để nửa chừng rã bóng, nát hồn thương..!
Gió ơi gió! Thà gục chốn muôn phương
Hơn mỗi bửa bâng khuâng sầu vương mãi
Thuở ngày xanh miệt mài nuôi chí hướng
Bị bão đời vất vưởng, vỡ tương lai
Để năm tháng tủi hờn ôm nỗi hận
Cánh phiêu bồng lận đận mãi dây dưa
Cho mộng ước ngày xưa luôn vương vấn
Nhỏ lệ lòng canh cánh mỗi đêm khuya
Giờ uống sương, tắm nửa mảnh trăng vàng
Hồn bừng tỉnh mê man trên sóng dậy
Dẫu ráng tàn, thân nầy vơi ảnh sáng
Vẫn cùng nhau bậu bạn trọn niềm say!
Nguyễn Thành Sáng