mỗi lần ngó ra cửa sổ
MỖI LẦN NGÓ RA CỬA SỔ
Mỗi lần ngồi trên hòn đá trụi
Tôi nhớ chính mình nhớ những hồn ma
Tôi nhớ suối sông gió bờ lau thổi
Quên nụ tầm xuân váy thắm hoa cà
Mỗi lần khép khung cửa sổ
Tôi nhớ nắng hè nằm lả ngoài kia
Tôi nhớ còn em còn cây phượng đỏ
Quên phố tháng tư quán xá ê hề
Mỗi lần rưng rưng ngấn lệ
Tôi nhớ Eva như nhớ thiên đường
Tôi nhớ Adam ngón chân mọc rễ
Quên buổi đi đày lính thú biên cương
Mỗi lần ngó ra cửa sổ
Tôi nhớ loài người như nhớ tiếng chuông
Tôi nhớ đến em nhớ đài tháp cổ
Quên con chim gì đang hót thê lương
ĐCĐ