cho cơn mưa nào còn viễn du
Và rồi biển ươm xuống giấc mơ anh
những con sóng mang mùi hương của nỗi nhớ
một chỗ ngồi được mùa Đông gọt dũa
sáng dần lên lời hứa nở bên thềm
Mộng du trong phố những ngày không em
vòm anh đào lên men trắng bầu trời
con đường lạ ngờ vực rấm rứt khóc
giọng nói nhìn vào khoảng rỗng xanh xao
Và rồi bóng tối nườm nượp xõa xuống ngày
em biết không, những vòm cây mất ngủ
nhẫn nại đứng chờ lặng im quen thuộc
bóng người trở về từ cơn bão ban mai
Bầy hải âu hiện lên từ đổ nát
từng gương mặt vô ý cắt qua nhau
cơn mưa cất giấu hình hài niềm tin
còn viễn du trong chuyến đau bất tận
Anh đến giữa âm u bị đánh cắp
lặng lẽ tô từng ý nghĩ không ồn ào
những ngày mai trên đại dương khất thực
có tìm nhau nghe ngóng vĩ thanh trầm.
Nguyễn Nhựt Hùng_13.11.2013