viết cho em một sáng mùa đông
Những cơn bão được tưởng tượng nhiều hơn
trong bài thơ một đám mây còn dịu dàng diệp lục
anh bắt đầu trở nên yếu đuối
khi mùi hương của giấc mơ không thể trở về
Con ngựa trắng thao túng một vườn hoa
tóc xõa mờ tiếng kèn đồng đang nở
buổi sáng được giả định bởi cánh phấn thời tiết
và mùa Đông lang thang ngoài ý niệm
gió tràn qua bừa phứa một cuộc ngày
Tiếng chim đã chín ở hiên nhà
anh đi qua một triều cường nỗi nhớ
những vỏ cây khắc đầy hoa văn im lặng
khóm ngải cứu tỏa bóng bay đi
Cơn mẫn cảm với bầy mưa phùn
tháng Mười Một lên chồi bướng bỉnh
anh tỉ mẩn chép từng tiếng động khẽ
để gặp em trong òa vỡ cuối cùng.
Nguyễn Nhựt Hùng_08.11.2013