hai người
HAI NGƯỜI
Khi tôi chập chững những bước đầu tiên
Có hai người luôn rón rén sau tôi
Trông chừng sợ tuổi thơ vấp ngã
Lúc tôi qua rồi thời ấu niên dế diều hoa cỏ
Hai người ấy đi trước dẫn đường
Vạch sẵn lối thẳng, cong, phải, trái …
Và khi mắt tôi bắt đầu đắm nhìn chân trời xa ngái
Hai người lại sóng vai cùng tôi
Chia sẻ tấm tình bạn bè thân thiết
Chỉ duy nhất một điều tôi mơ hồ vờ như chẳng biết
Một nơi mà hai người ấy sẽ đến đích trước tôi
Vào ngày trần gian này thêm kẻ mồ côi …
ĐCĐ