tự dưng nhớ hoàng thị vân
TỰ DƯNG NHỚ HOÀNG THỊ VÂN
Tự dưng chân bước vỉa hè
Miệng ngậm đầy nhóc bùa mê ngải trầm
Tay bưng hũ cốt tình câm
Trái tim ngưng đập từ lầm lẫn nhau
Chắc gì trầu đã nợ cau
Ta nâng chiếc lá không màu rất thu
Nhốt vào con mắt chưa mù
Đeo gông làm một gã tù nhân ngoan
Tự dưng hồn phách tan hoang
Phố chiều lạc giữa vô vàn phù hoa
Lâm râm mấy khúc sến ca
Chờ mây em thả cuộc mưa tẩy trần
Tự dưng nhớ Hoàng thị Vân …
ĐCĐ