Poem logo
Poem logo

738 - tự dưng

Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Tự dưng tôi lạc vườn yêu
Hương xuân nồng thắm, nắng liêu xiêu tình
Phương trời đồng vọng yêu tin
Lời thương tha thiết con tim tím chiều

Tự dưng tôi có người yêu
Từ miền tuyết trắng nói điều ruột gan
Chuyện khuya đẫy cả đêm tàn
Tình tôi lan tỏa dặm ngàn đường chim

Tự dưng rơi cõi lặng im
Bước chân ngơ ngác tôi tìm một ai
Thu tàn ru giấc liêu trai
Tôi nghe rõ tiếng thở dài ngàn xa

Tự dưng héo lạnh cánh hoa
Khép mi lòng những nhạt nhòa lệ vương
Chơi vơi giữa cõi vô thường
Biết em cũng có nỗi buồn giống tôi.

20 - 10 - 2011*

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm