hiên dạ lan
HIÊN DẠ LAN
dối mình mỏi dấu chân khuya
tới lui trăm lối cũng về dưới hiên
em ngồi xõa xuống u phiền
tay ta bưng mối tình điên giao người
pi-a-nô khúc rã rời
dạ lan hương thả cánh dơi cuối vườn
vui chưa vui buồn hẳn buồn
ta con ngựa chứng lỡ chồn vó khô
vừa bôn tẩu đã giang hồ
câu thơ lạc vận khóc mù sa mưa
phân bua đành cũng bằng thừa
nửa đêm phanh áo hứng mùa thu tan
mốt mai hết kiếp hoang đàng
về đây nằm ngậm mùi lan ngậm ngùi
ĐCĐ