miền nhớ
MIỀN NHỚ
NGUYỄN TRƯỜNG NAM
Anh trở về trong chiều mùa thu vắng
Sân trường xưa nhàn nhạt sắc nắng vàng
Em đi và chưa một lần trở lại
Để sân trường ký ức trôi mênh mang.
Giờ mãi xa rồi những ngày hạ chói chang
Khi hoa phượng cháy giữa trời rực đỏ
Ta viết cho mình những dòng thơ bỏ ngỏ
Đến tận bây giờ vẫn chẳng dám trao.
Chẳng còn được ngồi trong lớp trộm nhìn nhau
Nay anh trở về bâng khuâng bàn ghế cũ
Chỗ chúng mình ngồi đã bao lần đổi chủ
Tên khắc lên bàn chi chít ngây thơ
Gốc bàng hẹn hò một thưở xa xưa
Lá rụng bao mùa rồi bao mùa nảy lộc
Nay anh trở về vẫn còn vương mùi tóc
Vẫn thấy lòng mình hồi hộp tựa hôm nao.
Hoa điệp sân trường chiều nay rụng lao xao
Những chấm màu vàng cứ rơi vào miền nhớ
Vẫn còn khoảng trời bên những khung cửa sổ
Ta thường trộm nhìn mỗi giờ học trời mưa.
Nơi có một chiều anh lỡ lời vu vơ
Em bối rối làm rơi cây bút nhỏ
Để bây giờ mỗi mùa hoa phượng nở
Anh lại nhớ thầm khung cửa sổ ngày xưa.
Ta đã xa rồi sân trường tuổi mộng mơ
Nhưng dấu chân mình vẫn chìm sâu ở đó
Ông bảo vệ già vẫn lom khom nhặt cỏ
Giữ giùm chúng mình những dấu chân qua.
Em hãy trở về thăm lại mái trường xưa
Dù một lần thôi rồi mãi xa cũng được
Ta sẽ trao nhau những dòng thư ngày trước
Anh gọi tên em khắc khoải tiếng trống trường.
Bài này đã được xem 3974 lần
|
Người đăng:
|
Eagle
|
|
|