người tình thức giấc
Người tình thức giấc bâng khuâng
Hương tình chưa dứt tràn dâng sóng cồn
Làn da trơn mát nụ hôn
Nụ hương tình ướp men hồn tận đâu
Người tình thức giấc tựa đầu
Nấm hoang gỗ mục dưới cầu lên hương
Tay đan lối nhớ lối thương
Trong hoang sơ nắng đoạn đường sánh đôi
Người tình thức giấc xa xôi
Gió đông huyền hoặc trên đồi Đỗ Quyên
U hoài sóng mắt ngả nghiêng
Phập phồng ngực thở trăm miền sóng xô
Biển tình sóng biếc lô nhô
Người tình thức giấc gọi cô đơn về
Hồn vương ngấn lệ lê thê
Nghe tình riêng buốt lời thề khói nhang
Người tình thức giấc hoang mang
Ngoài kia tuyết đã phủ ngang lưng đồi
Trong tay tròn giấc mơ tôi
Dốc tim tan chảy xuống đồi tuyết trinh.
Thái Thụy Vy