chiêu hồn khúc ngày ta qua sông
Về quê hương một thủa xưa ta ra đời
Ngày ta qua sông, nghe sóng than, sóng hờn
Hồn chinh nhân qua đây, mây nước trôi ôi chập chùng
Người cố quên, hồn nước ôi, có thiêng không?
Lần ta qua sông tang tóc rơi, trên phận người
Buồn đau ôi, theo mệnh nước, nước nổi trôi
Từ tha phương ta cố quên khổ đau, đau một đời
Tổ quốc ôi, hồn ta đau, thắt đau từ xa xôi
Ngày ta qua sông, hồn quốc vong, xoáy nhận chìm
Choàng khăn sô để tang nước, nước non nhà
Màu khăn tang trên trăng sao thuở can qua
Còn gì đâu, quê hương tôi, tiếng khóc la
Người qua sông, từ kiếp nao, sao vẫn buồn?
Ngàn mây tuôn, nước mắt tuôn, tận đáy hồn
Thời gian nào có bềnh bồng theo tháng năm
Người còn không, hay bềnh bồng theo kiếp người.