hãy ngủ yên dưới đáy mồ
Ngủ ngoan đi hỡi dấu yêu
Xin đừng gợi nhớ đăm chiêu một thời
Quên đi! dể lắm...mộng đời
Cũng như vật đổi sao dời vậy thôi
Tôi đâu sầu khổ người ơi
Chỉ ngồi nhìn bóng chiều trôi qua mành
Đâu cần thức trắng năm canh
Vì chưng mộng đã tan tành vùi sâu
Có gì đáng để khổ đau
Chỉ thêm một cánh sầu đâu tiêu điều
Tôi không nuối tiếc chi nhiều
Bởi tôi còn vệt nắng chiều để mơ.
Thái Thuỵ Vy