thu đã đi rồi
Em rời thành phố nắng sau lưng
Tà áo tơ bay vẫy chẳng ngừng
Tương tư mây thấp buồn khe khẽ
Hàng cây in bóng cuối rưng rưng
Mùa thu còn đó phải hôn em?
Nghe gió heo may trẩy qua rèm
Chấm phá vàng thau như tranh ảnh
Nghe từng héo úa rót trong tim
Sao thu không chết với tim hồng
Sao thu thân phận vẫn long đong
Thời gian lắng động chờ thu đó
Thu còn trang điểm đợi qua sông
Ngày thu rũ áo theo gió đông
Thời gian héo úa trôi bềnh bồng
Thương niềm mơ ước vàng theo lá
Thu đi thu có nhớ gì không?
Thái Thụỵ Vy