Poem logo
Poem logo

tống khổng sào phủ

Tác giả: Đỗ Phủ
Sào Phủ trạo đầu bất khẳng trú
Ðông tương nhập hải tùy yên vụ
Thi quyển trường lưu thiên đại gian
Ðiếu can dục phất san hô thụ
Thâm sơn , đại trạch long xà viễn
Xuân hàn , dã âm phong cảnh mộ
Bồng lai Chức Nữ hồi vân xa
Chỉ điểm hư vô thị chinh lộ
Tự thị quân thân hữu tiên cốt
Thế nhân na đắc tri kỳ cố !
Tích quân chỉ đục khổ tử lưu
Phú quý hà như ? Thảo đầu lộ !
Thái hầu tĩnh giả ý hữu dư
Thanh dạ trí tửu lâm tiền từ
Bãi cầm trù trướng nguyệt chiếu tịch
Kỷ tuế ký ngã không trung thư ?
Nam tầm Vũ Huyệt kiến Lý Bạch
Ðạo Phủ vấn tấn kim hà như ?


Dịch Nghĩa
Bác Sào Phủ lắc đầu không chịu ở lại
Rắp sang đông , ra bể , theo làn khói mù
Tập thơ , còn để lại mãi trong trời đất
Muốn phất chiếc cần câu giữa những cây san hô
Loài rồng rắn thường ở những nơi núi sâu đầm lớn xa thẳm
Xuân lạnh lùng , đồng xẩm tối , phong cảnh chiều rồi
Nàng Chức Nữ cưỡi xe mây từ núi Bồng Lai đến
Chỉ rõ khoảng hư vô là nơi đi về
Trong người bác vốn có cốt tiên
Người đời biết sao được cái đó
Tiếc bác nên một hai cố chèo kéo lại
Giàu sang là cái gì ? Hạt móc trên ngọn cỏ !
Thái Hầu người điềm tĩnh , lòng tốt có thừa
Ðêm thanh , đặt tiệc rượu ngay ở trước thềm
Dứt khúc đàn , bùi ngùi nhìn trăng soi trên bàn tiệc
Biết năm nào tin từ không trung gửi về cho ta ?
Về nam , hãy tìm đến Vũ Huyệt gặp Lý Bạch
Nhờ nói giúp : Phủ tôi có lời thăm hỏi hiện giờ ra sao ?



Dịch Thơ
Sào Phủ lắc đầu chẳng ở lại
Sắp vào biển đông theo ngút khói
Tập thơ để mãi giữa đất trời
Cần câu tìm cụm san hô tới
Núi sâu đầm lớn rồng rắn xa
Xuân lạnh đồng râm phong cảnh tối
Non bồng ả Chức quảy xe mây
Trỏ nẻo hư vô đường vời vợi
Vốn thật thân anh có cốt tiên
Người đời dễ biết đâu nguồn cội
Tiếc anh một hai muốn cầm anh
Giàu sang như móc đầu cỏ gội
Thái Hầu trầm lặng ý dồi dào
Trước hiên đặt rượu suốt đêm thâu
Buông đàn ủ dột , trăng soi tiệc
Bao giờ tin nhạn gửi cho nhau ?
Nam tìm Vũ Huyệt gặp Lý Bạch
Bảo Phủ hỏi thăm giờ ra sao ?

Khương Hữu Dụng dịch

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm