đêm trăng xuân
Đồng lặng lẽ suơng mù buông bát ngát,
Ao âm thầm mây tôí ngập mênh mang.
Gió im vắng, tự từng không man mác
Mây bay trăng nhè nhẹ dệt tơ vàng.
Và nhè nhẹ trong tơ trăng phơ phất,
Khóm tre xanh lướt gió uốn cung đàn.
Làng xóm lặng say đi trong giấc ngát,
Những hương đào, hương lý dậy miên man.
Ngoài sông nước, thuyền im về đỗ ngủ,
Mưa mênh mông, trăng xuống, gió tơi bời.
Bến bỗng nôỉ một dịp cười như rú,
Sông rùng mình, nước rợn bóng ma bơi.
"Bức Tranh Quê"