ô quan chưởng
Hà Nội
12-1995
Một vết đạn găm tường cổ trăm năm
Ta vẫn như tuổi thơ ta qua đó
Hào hoa hồn kẻ chợ
Bàng bạc đèn chiều
Chấp chới lũ dơi hoang.
Một tiếng đàn
Thảng thốt mấy lá vàng
Rơi thềm gạch giữa đêm đông giá rét.
Người lính lệ tự ngày xưa
Giáo dài nón úp
Mơ hồ trôi trong tiếng tàu xa
Một tình yêu vẹn nguyên trong ta
Em lại như xưa tóc đuôi gà qua phố.
Cổng ô, ghi thời gian ở đó
Và bước chân ai lặng lẽ cuối mùa
Vài chiếc lá vàng bay giữa cơn mơ...
Tiếng đàn thả nốt nhạc ngân thăm thẳm
Anh cứ ước mùa trở về ngày trước
Trở về cổng ô
Đi tìm mấy chú ve...